Chưa hết, hai “ông em ruột” của Việt Nam là Lào và Cămphuchia cũng đứng hẳn về phía Trung Quốc, gián tiếp ( ngầm) ủng hộ đường lưỡi bò của bọn giặc Trung cộng…
Than ôi, Việt Nam từng moi ông Hunsen từ trong túi quần của bè lũ Pôn Pốt để dựng ông này lên thành “lãnh tụ” hôm nay, hi sinh cả mấy vạn sinh mạng “bộ đội tình nguyện” và tiêu tốn hàng tỉ đô la cho chế độ bạn vàng Hunsen để hôm nay ông này thọc lưỡi dao Trung Quốc vào sườn tây nam đất nước.
Việt Nam cũng đã hi sinh nhiều vạn “bộ đội tình nguyện” và hàng tỉ đô la từ kháng chiến chống Pháp đến hôm nay cho nước Lào đỏ. Nay Lào miệng thì vẫn hô Việt Nam là ruột thịt số một, nhưng đứng hẳn về phía Trung Quốc trong vấn đề Biển Đông, gián tiếp thọc lưỡi dao vào sườn Tây tổ quốc.
Nếu Trung Quốc phát động chiến tranh đánh cướp đảo và đất liền Việt Nam, chắc chắn hai “ông em ruột” Miên – Lào sẽ cho Trung Quốc mượn đất và hợp tác với giặc Tầu bao vây toàn diện nước ta, hòng cho Việt Nam vào rọ thép không đường thoát.
Như vậy , chiến lược ngoại giao của nhà nước Việt Nam : “ làm bạn với tất cả các nước, không liên minh với nước này để chống lại nước khác” đã hoàn toàn thất bại.
Chưa bao giờ Việt Nam bị cô lập như bây giờ, hoàn toàn không có “bạn vàng” hoặc ông lớn nào giúp đỡ bảo vệ khi Trung Quốc tiến đánh.
Cũng chưa bao giờ vận mệnh dân tộc, tổ quốc nguy nan, nghìn cân treo sợi tóc như hôm nay. Buộc người dân yêu nước phải lo lắng và lên tiếng.
Rằng đúng như lời ông Lê Duẩn ( kẻ chống Trung Quốc triệt để nhất) đã nói đại ý : Trung Quốc không chỉ là kẻ thù truyền kiếp của cha ông ta trong quá khứ mà còn là kẻ thù nguy hiểm nhất mãi mãi về sau vì nó không bao giờ bỏ mộng chiếm Việt Nam và toàn bộ Đông Nam Á…
Nhìn vào những diễn biến gần đây trên Biển Đông và trong nước, không cần nhậy cảm cũng có thể biết Trung Quốc sẽ tiến đánh Việt Nam trong nay mai, hòng chiếm tất cả các đảo Trường Sa của Việt Nam, cấm Việt Nam và thế giới bay vào vùng trời lưỡi bò của chúng vẽ ra, trong thời cơ thuận lợi Mỹ đang bận bầu cử tổng thống.
Ngày 17-2-1979 Trung Quốc đã mang hàng chục vạn quân bất ngờ đánh vào dọc tuyến biên giới phía Bắc nước ta nhưng bạn vàng Liên Xô ( ngầm ký kết liên minh quân sự với Việt Nam) vẫn bình chân như vại, không hề làm động tác giả động binh trên biên giới Xô – Trung.
|
Rằng chính Trung Quốc đã phá hỏng cuộc kháng chiến chống Pháp của ta. Sau chiến thắng Điện Biên Phủ, Pháp gần như phải hàng thì Trung Quốc ép ta ký hiệp định đình chiến Geneve, đến nỗi ngoại trưởng Phạm Văn Đồng phải vừa khóc vừa ký…Như vậy Việt Nam đâu phải quốc gia độc lập ? Độc lập sao được khi ta đã thắng giặc Pháp sau Điện Biên Phủ, Pháp sắp đầu hàng, lại phải khóc nghe lệnh Trung Quốc ký hiệp định Geneve chia đôi đất nước ?
Rằng trước ngày 30-4-1975, khi Sài Gòn bị Cộng quân bao vây tứ phía, Trung Quốc vẫn nhờ sứ quán Pháp móc nối với ông Dương Văn Minh, hứa nếu ông Minh lên tiếng yêu cầu, Trung Quốc sẽ cho triệu quân đổ bộ vào Sài Gòn cứu Việt Nam cộng hòa, đánh tan năm cánh quân Việt cộng đang bao vây đô thành…
Trung Quốc rất sợ Việt Nam thống nhất, chúng muốn bắt Bắc Việt làm lính đánh thuê cho chúng mãi mãi như lời Mao Trạch Đông : “ chúng ta sẽ đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cùng”. Ông Lê Duẫn cũng từng nói toẹt ra : “Chúng ta đánh Mỹ cho Liên Xô và Trung Quốc”.
Chiến lược ngoại giao của đảng CS VN từ những năm 50 của thế kỷ trước dựa hẳn vào Liên Xô Trung Quốc, tự mình chui vào cái rọ của chúng, được chúng nuôi bằng quá nhiều tiền, dùng tiền để sai khiến, đưa máu Việt Nam ra làm phương tiện cho mục đích bá quyền của hai đế quốc Xô-Trung đã hoàn toàn thất bại.
Trung Quốc ngay từ thời “Trung Hoa Dân quốc” trước năm 1949 của Tưởng Giới Thạch đã vẽ bản đồ lưỡi bò, toan tính chiếm hết Biển Đông của mấy nước Đông Nam Á : Việt Nam, Philippin, Indonesia, Malaisia…
Năm 1949, Mao Trạch Đông chiến thắng Tưởng Giới Thạch, tiếp nhận bản đồ lưỡi bò của Tưởng, nhất quyết chiếm Biển Đông. Bọn Hán tặc mới này biết rằng nếu vẫn để Mỹ đứng chân ở miền Nam Việt Nam thì mãi mãi chúng không dám xía vào vùng biển mà chúng gọi là lưỡi bò này.
|
Năm 1973 Mỹ rút quân khỏi Nam Việt Nam. Năm 1974, Trung Quốc chiếm đảo Hoàng Sa của Việt Nam. Lúc này Mỹ đã chơi con bài Trung Quốc để bao vây Liên Xô; vì Mỹ đã thua con bài Trung Quốc là Việt Nam : đánh mãi không thắng !
Không thực hiện được việc chia đôi đất nước Việt Nam vĩnh viễn, Trung Quốc vô cùng căm thù ban lãnh đạo Việt Nam dám thống nhất đất nước, bèn dùng bọn tay sai Pôn Pốt, Iêng xa ri , sai bọn ác ôn Cămpuchia này mở cuộc chiến tranh đánh vào sườn Tây Nam đất nước gây bao tang thương chết chóc cho nhân dân Việt Nam.
Trung Quốc dìm Việt Nam trong biển máu chiến tranh với Khơ me đỏ, để năm 1979 chúng tổng tấn công, đánh toàn diện biên giới phía Bắc gây ra núi xương sông máu cho nhân dân Việt Nam. May mà cuộc chiến tranh biên giới năm 1979, Việt Nam chống cự mãnh liệt, khiến Trung Quốc của Đặng Tiểu bình bị thiệt hại quá mức nên chúng phải rút.
Năm 1990, thấy tình hình cộng sản Đông Âu và Liên Xô sụp đổ, Việt Nam bí mật “hàng” Trung Quốc bằng hiệp ước Thành Đô mờ ám…Trung Quốc chỉ dùng vũ khí có tên là chủ nghĩa cộng sản mà không cần dùng xương máu đã thâu tóm được Việt Nam trong cái thòng lọng có tên là “ bốn tốt và mười sáu chữ vàng”…
|
Giờ đây, việc Trung Quốc sắp mở vùng nhận diện phòng không trên Biển Đông sẽ là lời tuyên chiến với Việt Nam.
Việt Nam không liên kết với Mỹ, sẽ mất nước trong nay mai. Nếu không có Mỹ liên tục đưa tàu đến Biển Đông để tuần tiễu, Việt Nam đã bị bạn vàng Thành Đô là bọn xâm lược Trung Quốc chiếm lâu rồi.
Sài Gòn ngày 25-6-2016
Trần Mạnh Hảo
FB Trần Mạnh Hảo
Tứ bề thọ địch
Tại hội nghị Shangri-La vừa qua, ngay sau buổi họp song phương giữa Việt Nam và Trung Quốc mà ông Nguyễn Chí Vịnh gọi là tốt đẹp hữu hảo, ngay sau khi bước ra khỏi buổi họp và công bố vậy. Ông Vịnh mới được biết Trung Quốc rải truyền đơn tố cáo Việt Nam xâm lược biển đảo của Trung Quốc.
Một cách trắng trợn, Trung Quốc đã đưa Việt Nam vào thế bẽ bàng, từ người bị xâm lược thành người đi xâm lược.
Tại hội nghị này, Việt Nam cũng không hề lên tiêng cáo buộc Trung Quốc xâm lược biển đảo của mình, không khẳng định mình là nạn nhân. Việt Nam kiên quyết theo đuổi đường lối 3 không, một đường lối khiến dư luận hoài nghi rằng, phải chăng có vấn đề gì đó giữa Việt Nam và Trung Quốc dẫn đến Việt Nam ôn hoà như vậy.
Hai nước đồng minh thân cận sát sườn của Việt Nam là Lào và Căm Pốt đã âm thầm quay sang ủng hộ Trung Quốc trong vấn đề biển Đông. Vì những món lợi riêng mà Trung Quốc bỏ ra mua chuộc hai quốc gia này, khiến họ ngoảnh mặt với thiệt hại của người anh em Việt Nam, hay từng là anh em.
Lào và Căm Pốt không có tranh chấp gì trên biển Đông, cái gì lợi cho quốc gia họ thì họ làm. Truyền thống quan hệ được ca ngợi là keo sơn, gắn bó, thuỷ chung son sắt như tay với chân chẳng hề có ở đây. Không ủng hộ Việt Nam đã đành, nhưng còn những điều đáng sợ khác xa hơn là có thể hai nước Lào , Căm Pôt sẽ cho Trung Quốc nhờ địa hình của mình để triển khai các áp lực khác vào Việt Nam. Bộ trưởng quốc phòng Việt Nam Ngô Quang Lịch đã phải bỏ hội nghị Shangrila để có chuyến đi cấp tốc sang Căm Pốt để ngỏ lời mong muốn Căm Pốt tiếp tục giữ truyền thống láng giềng tốt đẹp, không có những động thái bất lợi cho Việt Nam trên bộ. Có nghĩa Việt Nam chẳng còn hy vọng gì việc Căm Pốt ủng hộ Việt Nam ở biển Đông, chỉ mong sao không gây phiền toái gì trên bộ đã là may lắm rồi.
Với Căm Pốt hy vọng kéo lại gần Việt Nam gần như xưa đã tan tành mấy khói, rút kinh nghiệm bài học này. Trong vòng tháng 6, quan hệ Việt Lào được gia tăng bởi nhiều cuộc gặp cấp cao. Từ việc chủ tịch nước Trần Đại Quang sang thăm Lào, bộ trưởng quốc phòng Lào sang thăm Việt Nam và gặp TBT Nguyễn Phú Trọng, thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc tiếp bộ trưởng đầu tư của Lào…một loạt các nhà lãnh đạo Việt Nam ra sức ve vãn, níu kéo Lào trên mọi phương diện từ kinh tế, chính trị, quân sự….tất cả động thái này xảy ra sau hội nghị Shangrila. Như thế, chứng tỏ Việt Nam bị thụ động và bất ngờ ngay từ phía đồng minh thân cận của mình. Khi thấy Lào ngả về Trung Quốc ở Shangrila mới choàng tỉnh chạy đua ve vãn Lào, kiểu nước đến chân mới nhảy.
Trong cuộc tiếp xúc với bộ trưởng quốc phòng Lào tại Việt Nam, chủ tịch nước Trần Đại Quang đã phải hạ giọng cầu khẩn Lào, nếu có phát biểu gì về biển Đông, xin hãy nói qua với Việt Nam trước.
Từ thái độ của hai nước Lào và Căm Pốt gần đây, dễ thấy hình ảnh Việt Nam đang bạc nhược , thụ động và lúng túng khi đối phó giải quyết các vấn đề quyền lợi của mình trong khu vực. Khẳng định chủ quyền của Việt Nam trở thành đơn độc bởi ba nước láng giềng tiếp giáp mà Việt Nam coi như là anh em , nay đã quay ngoắt lại không những chẳng ủng hộ Việt Nam mà còn có thái độ , hành động gây phương hại.
Và một khi Việt Nam đã ở cảnh như vậy, Trung Quốc còn chờ gì mà không gia tăng các hành động quân sự ở biển Đông để nhanh chóng đạt được tham vọng của mình. Hầu như trong khu vực đường lưỡi bò bây giờ, Trung Quốc chỉ lo ngại Phi Luật Tân bởi người đồng minh lớn của Phi là Hoa Kỳ đứng đằng sau hỗ trợ.
Phía Việt Nam hy vọng rằng Trung Quốc sẽ mạnh tay với Phi và sa lầy vào cuộc chiến với Phi và Hoa Kỳ. Nhờ đó Việt Nam sẽ bớt bị áp lực của Trung Quốc hơn.
Một hy vọng của những kẻ yếu hèn, trông chờ may rủi ngẫu nhiên.
Trung Quốc sẽ lợi dụng điều này, họ sẽ đưa nhiều tàu chiến, phi cơ, quân đội đến biển Đông với lý do đối chọi với Hoa Kỳ, mặt khác họ dùng ý thức hệ để ru ngủ Việt Nam rằng Hoa Kỳ là kẻ thù của Đảng CSVN, Hoa Kỳ đang muốn gây ảnh hưởng ở biển Đông và đó là mối nguy cho chế độ Cộng Sản.
Nhưng khi quân đội, tàu chiến, phi cơ của Trung Quốc tràn ngập biển Đông rồi, một cuộc chiến với Phi và Hoa Kỳ sẽ đưa họ đến đâu. Trong khi đó, đơn giản với điều kiện quân đội sẵn có trên biển như vậy, Trung Quốc quay ra làm gọn nốt những phần của Việt Nam mà Trung Quốc cho rằng Việt Nam đã xâm lược của họ. Thế chẳng phải dễ hơn không. Việt Nam không có đồng minh nào, lại bị các nước lân bang như Lào, Cam không ủng hộ.
Lúc như thế mà không thanh toán nốt Trường Sa thì lúc nào Trung Quốc mới thanh toán?
Việt Nam đang lại trong những khủng hoảng trầm trọng như nhiễm độc biển miền Trung, hạn hán Tây Nguyên, xâm nhập mặn Tây Nam Bộ, ngân sách cạn kiệt đối mặt với việc không có tiền trả nợ, trả lãi nợ công. Nội bộ suy yếu và chia rẽ bởi những cuộc thanh toán nhau dưới cái gọi là ” xây dựng đảng ”…tinh thần dân tộc giữ chủ quyền bạc nhược đến nỗi ngay cả cán bộ cấp cao phát ngôn ” đời này không đòi được thì để đời sau con cháu ta đòi”. Khả năng chiến đấu tồi tệ đến mức phi cơ quân sự rụng liên tiếp không có lý do ngoài biển cả trên bờ.
Kịch bản đơn giản, Trung Quốc sẵn quân ngoài biển Đông như vậy, tiến hành cuộc tấn công chớp nhoáng lên Trường Sa. Tiêu diệt quân Việt Nam đóng ở đó như đã từng làm ở Gạc Ma, bắt sống số còn lại mang về Trung Quốc làm tù binh. Chiếm đóng quân sự hết quần đảo Trường Sa mà Việt Nam giữ. Tất cả các tàu thuyền, phi cơ Việt Nam chớm có ý định từ ven biển Việt Nam ra đến khu vực đường lưỡi bò sẽ bị tiêu diệt.
Sau đó phủ dụ Việt Nam vào thế đã rồi, sa đà vào việc nhân nghĩa là đàm phán trao trả tù binh, đấu tranh trên mặt pháp lý, ngoại giao….đồng thời trợ cấp cho ĐCSVN một số tiền để họ trang trải , giải quyết khủng hoảng trong nước. Phần dư luận quốc tế thì rõ ràng Việt Nam đã bị cô lập, phần dư luận trong nước sẽ có ban tuyên giáo của đảng CSVN vỗ về đám dân chúng vốn đã quá bạc nhược và cơ hội. Lực lượng thứ tư nghiêng về Trung Quốc chính là ý thức hệ cộng sản nằm trong đảng cộng sản Việt Nam, quân đội Việt Nam.
Như vậy nói đất nước Việt Nam tứ bề thọ địch không ngoa, có thể liệt kê là Trung Quốc là kẻ thù chính, hai kẻ anh em phản lại mình là Lào và Căm Pu Chia, bọn thứ tư chính là đảng viên CSVN đang béo mẫm và sung túc muốn kéo dài sự yên bình để chúng hưởng thụ.
Một khả năng hình như đang xảy ra, là Việt Nam đã nhường toàn phần kiểm soát biển cho Trung Quốc từ đường lưỡi bò ranh giới phía Tây trở ra biển Đông và đường vĩ tuyến từ khoảng Tuy Hoà đổ lên phía Bắc. Nếu Trung Quốc không thoả mãn với sự nhường nhịn ngầm này của Việt Nam, không biết sự việc sẽ đi đến đâu?
© Người Buôn Gió
Tại hội nghị Shangri-La vừa qua, ngay sau buổi họp song phương giữa Việt Nam và Trung Quốc mà ông Nguyễn Chí Vịnh gọi là tốt đẹp hữu hảo, ngay sau khi bước ra khỏi buổi họp và công bố vậy. Ông Vịnh mới được biết Trung Quốc rải truyền đơn tố cáo Việt Nam xâm lược biển đảo của Trung Quốc.
Một cách trắng trợn, Trung Quốc đã đưa Việt Nam vào thế bẽ bàng, từ người bị xâm lược thành người đi xâm lược.
Tại hội nghị này, Việt Nam cũng không hề lên tiêng cáo buộc Trung Quốc xâm lược biển đảo của mình, không khẳng định mình là nạn nhân. Việt Nam kiên quyết theo đuổi đường lối 3 không, một đường lối khiến dư luận hoài nghi rằng, phải chăng có vấn đề gì đó giữa Việt Nam và Trung Quốc dẫn đến Việt Nam ôn hoà như vậy.
Hai nước đồng minh thân cận sát sườn của Việt Nam là Lào và Căm Pốt đã âm thầm quay sang ủng hộ Trung Quốc trong vấn đề biển Đông. Vì những món lợi riêng mà Trung Quốc bỏ ra mua chuộc hai quốc gia này, khiến họ ngoảnh mặt với thiệt hại của người anh em Việt Nam, hay từng là anh em.
Lào và Căm Pốt không có tranh chấp gì trên biển Đông, cái gì lợi cho quốc gia họ thì họ làm. Truyền thống quan hệ được ca ngợi là keo sơn, gắn bó, thuỷ chung son sắt như tay với chân chẳng hề có ở đây. Không ủng hộ Việt Nam đã đành, nhưng còn những điều đáng sợ khác xa hơn là có thể hai nước Lào , Căm Pôt sẽ cho Trung Quốc nhờ địa hình của mình để triển khai các áp lực khác vào Việt Nam. Bộ trưởng quốc phòng Việt Nam Ngô Quang Lịch đã phải bỏ hội nghị Shangrila để có chuyến đi cấp tốc sang Căm Pốt để ngỏ lời mong muốn Căm Pốt tiếp tục giữ truyền thống láng giềng tốt đẹp, không có những động thái bất lợi cho Việt Nam trên bộ. Có nghĩa Việt Nam chẳng còn hy vọng gì việc Căm Pốt ủng hộ Việt Nam ở biển Đông, chỉ mong sao không gây phiền toái gì trên bộ đã là may lắm rồi.
Với Căm Pốt hy vọng kéo lại gần Việt Nam gần như xưa đã tan tành mấy khói, rút kinh nghiệm bài học này. Trong vòng tháng 6, quan hệ Việt Lào được gia tăng bởi nhiều cuộc gặp cấp cao. Từ việc chủ tịch nước Trần Đại Quang sang thăm Lào, bộ trưởng quốc phòng Lào sang thăm Việt Nam và gặp TBT Nguyễn Phú Trọng, thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc tiếp bộ trưởng đầu tư của Lào…một loạt các nhà lãnh đạo Việt Nam ra sức ve vãn, níu kéo Lào trên mọi phương diện từ kinh tế, chính trị, quân sự….tất cả động thái này xảy ra sau hội nghị Shangrila. Như thế, chứng tỏ Việt Nam bị thụ động và bất ngờ ngay từ phía đồng minh thân cận của mình. Khi thấy Lào ngả về Trung Quốc ở Shangrila mới choàng tỉnh chạy đua ve vãn Lào, kiểu nước đến chân mới nhảy.
Trong cuộc tiếp xúc với bộ trưởng quốc phòng Lào tại Việt Nam, chủ tịch nước Trần Đại Quang đã phải hạ giọng cầu khẩn Lào, nếu có phát biểu gì về biển Đông, xin hãy nói qua với Việt Nam trước.
Từ thái độ của hai nước Lào và Căm Pốt gần đây, dễ thấy hình ảnh Việt Nam đang bạc nhược , thụ động và lúng túng khi đối phó giải quyết các vấn đề quyền lợi của mình trong khu vực. Khẳng định chủ quyền của Việt Nam trở thành đơn độc bởi ba nước láng giềng tiếp giáp mà Việt Nam coi như là anh em , nay đã quay ngoắt lại không những chẳng ủng hộ Việt Nam mà còn có thái độ , hành động gây phương hại.
Và một khi Việt Nam đã ở cảnh như vậy, Trung Quốc còn chờ gì mà không gia tăng các hành động quân sự ở biển Đông để nhanh chóng đạt được tham vọng của mình. Hầu như trong khu vực đường lưỡi bò bây giờ, Trung Quốc chỉ lo ngại Phi Luật Tân bởi người đồng minh lớn của Phi là Hoa Kỳ đứng đằng sau hỗ trợ.
Phía Việt Nam hy vọng rằng Trung Quốc sẽ mạnh tay với Phi và sa lầy vào cuộc chiến với Phi và Hoa Kỳ. Nhờ đó Việt Nam sẽ bớt bị áp lực của Trung Quốc hơn.
Một hy vọng của những kẻ yếu hèn, trông chờ may rủi ngẫu nhiên.
Trung Quốc sẽ lợi dụng điều này, họ sẽ đưa nhiều tàu chiến, phi cơ, quân đội đến biển Đông với lý do đối chọi với Hoa Kỳ, mặt khác họ dùng ý thức hệ để ru ngủ Việt Nam rằng Hoa Kỳ là kẻ thù của Đảng CSVN, Hoa Kỳ đang muốn gây ảnh hưởng ở biển Đông và đó là mối nguy cho chế độ Cộng Sản.
Nhưng khi quân đội, tàu chiến, phi cơ của Trung Quốc tràn ngập biển Đông rồi, một cuộc chiến với Phi và Hoa Kỳ sẽ đưa họ đến đâu. Trong khi đó, đơn giản với điều kiện quân đội sẵn có trên biển như vậy, Trung Quốc quay ra làm gọn nốt những phần của Việt Nam mà Trung Quốc cho rằng Việt Nam đã xâm lược của họ. Thế chẳng phải dễ hơn không. Việt Nam không có đồng minh nào, lại bị các nước lân bang như Lào, Cam không ủng hộ.
Lúc như thế mà không thanh toán nốt Trường Sa thì lúc nào Trung Quốc mới thanh toán?
Việt Nam đang lại trong những khủng hoảng trầm trọng như nhiễm độc biển miền Trung, hạn hán Tây Nguyên, xâm nhập mặn Tây Nam Bộ, ngân sách cạn kiệt đối mặt với việc không có tiền trả nợ, trả lãi nợ công. Nội bộ suy yếu và chia rẽ bởi những cuộc thanh toán nhau dưới cái gọi là ” xây dựng đảng ”…tinh thần dân tộc giữ chủ quyền bạc nhược đến nỗi ngay cả cán bộ cấp cao phát ngôn ” đời này không đòi được thì để đời sau con cháu ta đòi”. Khả năng chiến đấu tồi tệ đến mức phi cơ quân sự rụng liên tiếp không có lý do ngoài biển cả trên bờ.
Kịch bản đơn giản, Trung Quốc sẵn quân ngoài biển Đông như vậy, tiến hành cuộc tấn công chớp nhoáng lên Trường Sa. Tiêu diệt quân Việt Nam đóng ở đó như đã từng làm ở Gạc Ma, bắt sống số còn lại mang về Trung Quốc làm tù binh. Chiếm đóng quân sự hết quần đảo Trường Sa mà Việt Nam giữ. Tất cả các tàu thuyền, phi cơ Việt Nam chớm có ý định từ ven biển Việt Nam ra đến khu vực đường lưỡi bò sẽ bị tiêu diệt.
Sau đó phủ dụ Việt Nam vào thế đã rồi, sa đà vào việc nhân nghĩa là đàm phán trao trả tù binh, đấu tranh trên mặt pháp lý, ngoại giao….đồng thời trợ cấp cho ĐCSVN một số tiền để họ trang trải , giải quyết khủng hoảng trong nước. Phần dư luận quốc tế thì rõ ràng Việt Nam đã bị cô lập, phần dư luận trong nước sẽ có ban tuyên giáo của đảng CSVN vỗ về đám dân chúng vốn đã quá bạc nhược và cơ hội. Lực lượng thứ tư nghiêng về Trung Quốc chính là ý thức hệ cộng sản nằm trong đảng cộng sản Việt Nam, quân đội Việt Nam.
Như vậy nói đất nước Việt Nam tứ bề thọ địch không ngoa, có thể liệt kê là Trung Quốc là kẻ thù chính, hai kẻ anh em phản lại mình là Lào và Căm Pu Chia, bọn thứ tư chính là đảng viên CSVN đang béo mẫm và sung túc muốn kéo dài sự yên bình để chúng hưởng thụ.
Một khả năng hình như đang xảy ra, là Việt Nam đã nhường toàn phần kiểm soát biển cho Trung Quốc từ đường lưỡi bò ranh giới phía Tây trở ra biển Đông và đường vĩ tuyến từ khoảng Tuy Hoà đổ lên phía Bắc. Nếu Trung Quốc không thoả mãn với sự nhường nhịn ngầm này của Việt Nam, không biết sự việc sẽ đi đến đâu?
© Người Buôn Gió
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét