Tom Malinowski - TPP sẽ giúp người lao động Việt Nam theo đuổi các quyền của họ - Việt Mỹ News -->

Breaking

Home Top Ad

Post Top Ad

Thứ Năm, 11 tháng 6, 2015

Tom Malinowski - TPP sẽ giúp người lao động Việt Nam theo đuổi các quyền của họ



     
Hai tháng trước, công nhân tại một nhà máy giày ở thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam, đã đình công để phản đối những thay đổi mà chính phủ của họ đã ban hành về luật an sinh xã hội. Cuộc đình công lan rộng ra các khu công nghiệp của thành phố, có đến khoảng 90.000 công nhân tham gia. Những gì xảy ra tiếp theo không phải là những gì mà quý vị mong đợi ở một quốc gia cộng sản thiếu tôn trọng quyền tự do lập hội và quyền của người lao động để thành lập tổ chức, đặc biệt là kể từ khi những người đình công tìm cách thay đổi chính sách quốc gia chứ không chỉ để cải thiện điều kiện làm việc tại một nhà máy địa phương. Cảnh sát đã làm ngơ với người đình công và chính phủ đã đồng ý sửa đổi luật lệ không đúng.

Nhiều thành viên Quốc hội [Hoa Kỳ] đang thắc mắc, có đúng không khi cho Việt Nam gia nhập Hiệp định thương mại đối tác xuyên Thái Bình Dương, dựa trên hồ sơ nhân quyền của Việt Nam. Tôi hiểu sự thận trọng của họ. Nhưng qua một năm thúc giục Việt Nam phóng thích tù nhân lương tâm và cải tổ luật pháp, tôi tin rằng chúng ta có một cơ hội có một không hai để thúc đẩy các mục tiêu này. Triển vọng về sự tham gia của Việt Nam vào một TPP đầy đủ, mà việc thông qua chương trình Xúc tiến Thương mại sẽ đi trước, cung cấp hy vọng lớn nhất cho người dân Việt Nam – cho dù đó là những người lao động tại Thành phố Hồ Chí Minh, các blogger độc lập tại Hà Nội hoặc các nhà hoạt động Thiên chúa giáo ở vùng cao nguyên phía Tây bắc – khoảng không gian để theo đuổi quyền lợi của họ.

Tôi tiếp cận câu hỏi này không phải là do ảo tưởng. Việt Nam vẫn là một quốc gia độc đảng, luật pháp trừng phạt hình sự đối với những người bất đồng quan điểm chính trị. Tháng trước, tôi đã đến thăm một linh mục Công giáo Việt Nam, Linh mục Nguyễn Văn Lý, trong nhà tù nơi ông đang thi hành án về tội không có gì hơn là cổ động dân chủ. Ba ngày sau, cảnh sát đánh đập tàn nhẫn một nhà hoạt động, Anh Chí, tại Hà Nội. Tôi sẽ không tranh luận rằng thương mại với Việt Nam sẽ tự động thay đổi một trong những chuyện này; Quốc hội [Hoa Kỳ] đã nghe lập luận như vậy trước đây, chẳng hạn như với Trung Quốc, với thái độ hoài nghi dễ hiểu.

Cùng lúc, có cuộc tranh luận nổi cộm đang diễn ra tại Việt Nam về việc có nên và làm thế nào để xây dựng một xã hội dân chủ hơn dưới nhà nước pháp quyền. Cuộc tranh luận đang được thực hiện bởi xã hội dân sự, gồm hàng chục triệu người Việt trên Facebook, là những người nói chuyện một cách tự do trực tuyến về chủ đề chính trị mỗi ngày. Cuộc tranh luận cũng được sự tham gia của nhiều người trong guồng máy chính quyền, là những kẻ không muốn những thay đổi xã hội bỏ rơi họ.

Những người ủng hộ sự thay đổi trong chính phủ Việt Nam biết rằng đất nước của họ sẽ ổn định và thịnh vượng hơn nếu tiếp tục mở cửa. Nhưng những lập luận về nguyên tắc không phải luôn luôn thắng thế. Lập luận thực dụng mạnh nhất là cải cách cũng cần thiết để bảo đảm một cái gì đó mà mọi người ở Việt Nam, từ phe bảo thủ trong đảng Cộng sản tới các nhà hoạt động dân chủ, cho rằng đất nước đang cần và mong muốn – một đối tác kinh tế và an ninh chặt chẽ hơn với Hoa Kỳ.

Chính quyền Obama nói với Việt Nam rằng một đối tác như vậy, bao gồm TPP, phụ thuộc vào sự tiến bộ liên tục về nhân quyền. Chúng ta đã không đòi hỏi những điều không thể được, bởi vì lúc đó chúng ta sẽ kết thúc với chuyện chẳng có TPP mà cũng chẳng sự tôn trọng nhân quyền. Chúng ta đã yêu cầu sự cải thiện hợp lý, nhưng có ý nghĩa, phù hợp với nguyện vọng mà người dân Việt Nam đã bày tỏ. Bằng cách này, chúng ta tạo cơ hội cho những nhà cải cách hệ thống chính trị Việt Nam dấn bước tới trước.

Qua những điểm quan trọng của các cuộc đàm phám TPP, Việt Nam đã phóng thích các tù nhân lương tâm, nâng tổng số xuống còn khoảng 110 người từ hơn 160 người cách đây hai năm. Trong năm 2013, Việt Nam kết án 61 người do phát biểu chính trị ôn hòa; từ đó đến nay trong năm 2015, chỉ có duy nhất một trường hợp trong đó nhà hoạt động bị kết án theo luật hình sự do phát biểu ôn hòa. Gần đây nhất Việt Nam đã phê chuẩn Công ước chống tra tấn và Công ước của Liên hợp quốc về Quyền của Người khuyết tật, và hứa sẽ đưa pháp luật Việt Nam, bao gồm luật hình sự và tiến trình tố tụng – phù hợp với nghĩa vụ nhân quyền quốc tế của họ. Đây sẽ là một quá trình lâu dài và khó khăn, mà một số người trong chính phủ Việt Nam sẽ chống lại. Nhưng chính phủ [Việt Nam] đã từng chia sẻ dự thảo luật mới với công chúng và với Hoa Kỳ, kêu mời sự góp ý của chúng ta, điều mà không thể tưởng tượng nổi một vài năm trước đây.

Hơn nữa, hiệp định TPP sẽ bao gồm đòi hỏi về việc Việt Nam phải bảo đảm quyền tự do lập hội, bằng cách cho phép người lao động như những người đã đình công tại thành phố Hồ Chí Minh để thành lập công đoàn độc lập thực sự. Lần đầu tiên cho phép công nhân trong hệ thống của họ, tổ chức công đoàn theo sự lựa chọn của họ sẽ là một bước đột phá lịch sử của một nhà nước độc đảng. TPP sẽ đòi hỏi tất cả các nước tham gia hiệp định này phải thay đổi luật pháp và tập quán theo những nguyên tắc và quyền lao động căn bản. Việt Nam sẽ phải thực hiện những cải cách cần thiết hoặc bị mất những lợi ích của hiệp định.

Những diễn tiến này không tự chúng bảo đảm sự tôn trọng đầy đủ quyền con người và quyền lao động ở Việt Nam nhưng là những bước cần thiết và quan trọng để đi đến hướng đó. Nếu không có cơ hội tham gia TPP, có khả năng Việt Nam sẽ không phải thực hiện bất kỳ điều gì cả. Sự thông qua của TPA [Quyền Đàm phán nhanh], cung cấp hướng dẫn của quốc hội [Hoa Kỳ] cho những nhà đàm phán về nhân quyền và quyền lao động, cho phép chúng ta có khả năng thương lượng để tiếp tục thúc đẩy Việt Nam tiến bộ hơn. Và nếu Việt Nam sau đó đáp ứng các điều kiện của chính TPP, chúng ta sẽ vẫn còn có đòn bẩy, gồm mong muốn của Việt Nam về việc tháo bỏ hoàn toàn các hạn chế về chuyển nhượng mua bán vũ khí sát thương, mà chúng ta cũng vẫn gắn kết với tiến bộ về nhân quyền.

Thật khó để thấy sự thất bại của TPA sẽ có thể dẫn đến bất kỳ một trong những mục tiêu này. Người Việt hiểu rõ tiến trình chính trị và chương trình làm việc của chúng ta. Họ biết rằng sự chuẩn thuận của một hiệp định thương mại ít có khả năng xảy ra ở Hoa Kỳ vào năm tới. Nếu Quốc hội đóng cửa với một hiệp định bây giờ, chính phủ Việt Nam sẽ chuyển trọng tâm sang việc củng cố chính trị nội bộ – cuộc chạy đua vào ban lãnh đạo Đảng Cộng sản sắp tới trong năm 2016 – thay vì về những điều cần phải làm để cải thiện mối quan hệ với Hoa Kỳ. Trong viễn cảnh này, cơ hội để thấy công đoàn độc lập được hợp pháp hóa ở Việt Nam là con số không, chưa nói tới việc cải cách luật pháp mà chúng ta đang theo đuổi, và một khả năng lớn hơn về đàn áp chính trị. Làm thế nào điều này sẽ để lại cho chúng ta vị trí tốt hơn để đạt được tiến bộ về nhân quyền ở Việt Nam trong những năm tới?

Các thành viên của Quốc hội [Hoa Kỳ] quan tâm đến vấn đề nhân quyền ở Việt Nam là đúng để duy trì một thái độ hoài nghi hợp lý về ý định của chính phủ [Hoa Kỳ]. Quốc hội nên tiếp tục đòi hỏi tiến bộ nhiều hơn. Nhưng các thành viên cũng nên nhận ra tầm quan trọng của TPA trong việc duy trì một tiến trình tạo điều kiện để bảo đảm tiến bộ hơn. TPP không phải là sự tin tưởng mù quáng; nó là một công cụ đòn bẩy. Nó đã từng khích lệ những người ở Việt Nam đi tìm một xã hội cởi mở hơn, và nó cũng cho phép chúng ta giúp đỡ họ.

Tom Malinowski là Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ về dân chủ, nhân quyền và lao động.
     
Two months ago, workers at a shoe factory in Ho Chi Minh City, Vietnam, went on strike to protest changes their government had made to the country’s social security law. The strike spread through the city’s industrial zones until around 90,000 workers had joined. What happened next is not what you’d expect in a communist country lacking respect for freedom of association and the right of workers to organize, especially since the strikers sought to change national policy rather than just to improve conditions in a local factory. The police left the strikers alone, and the government agreed to amend the offending law.

Many members of Congress are asking if it is right to include Vietnam in the Trans-Pacific Partnership trade agreement, given Vietnam’s record on human rights. I understand their wariness. But having spent the past year urging Vietnam to release prisoners of conscience and reform its laws, I believe we now have a once-in-a-generation opportunity to advance these goals. The prospect of Vietnamese participation in a completed TPP, which passage of Trade Promotion Authority will advance, offers the best hope of giving the Vietnamese people — whether it is those workers in Ho Chi Minh City, independent bloggers in Hanoi or Christian activists in the country’s northwest highlands — the space to pursue their rights.

I approach this question with no illusions. Vietnam is still a one-party state, with laws that criminalize political dissent. Last month, I visited a Vietnamese Catholic priest, Father Nguyen Van Ly, in the prison where he is serving time for nothing more than advocating democracy. Three days later, police brutally beat an activist, Anh Chi, in Hanoi. I wouldn’t argue that trade with Vietnam will by itself change any of this; Congress has heard such arguments before, with respect to China, for example, and is understandably skeptical.

At the same time, there is a high-stakes debate underway in Vietnam about whether and how to build a more democratic society under the rule of law. That debate is being driven by civil society, including the tens of millions of Vietnamese on Facebook who are speaking freely online about political topics every day. It has also been joined by many within the government who don’t want the changes in their society to leave them behind.

Proponents of change within Vietnam’s government know their country will be more stable and prosperous if it continues to open up. But principled arguments don’t always carry the day. Their most powerful pragmatic argument is that reform is also necessary to secure something everyone in Vietnam, from party hard-liners to democracy activists, say the country needs and wants — a closer economic and security partnership with the United States.

The Obama administration has told Vietnam that such a partnership, including TPP, depends on continued human rights progress. We have not asked for the impossible, for then we’d end up with neither TPP nor improved respect for human rights. We have asked for reasonable but meaningful improvements, consistent with aspirations the Vietnamese themselves have expressed. In this way, we’ve given reformers within the Vietnamese political system leverage to press forward.

Under the spotlight of the TPP negotiations, Vietnam has released prisoners of conscience, bringing the total number down to around 110 from over 160 two years ago. In 2013, Vietnam convicted 61 people for peaceful political expression; thus far in 2015, there has only been one case in which activists were convicted under statutes criminalizing peaceful expression. It has most recently ratified the Convention Against Torture and the UN Convention on the Rights of Persons with Disabilities, and promised to bring its domestic laws—including its penal and criminal procedure codes—into compliance with its international human rights obligations. This will be a long and hard process, which some in the Vietnamese government will resist. But the government has been sharing drafts of new laws with its public and with the United States, inviting our input, which would have been unthinkable a few years ago.

What’s more, the TPP agreement will include a requirement that Vietnam guarantee freedom of association, by allowing workers like those who went on strike in Ho Chi Minh City to form genuinely independent trade unions. Allowing workers for the first time under their system to organize unions of their own choosing would be a historic breakthrough in a one-party state. TPP will require all countries that join the agreement to conform their laws and practices to fundamental labor rights and principles. Vietnam will have to make the necessary reforms or miss out on the agreement’s benefits.

These developments do not by themselves guarantee full respect for human rights and labor rights in Vietnam but are necessary and significant steps in that direction. Without the chance to join TPP, it’s not likely Vietnam would have taken any of them at all. Passage of TPA, which provides congressional guidance to our negotiators on labor rights and human rights, gives us bargaining power to keep pushing Vietnam for more progress. And if Vietnam then meets the conditions for TPP itself, we will still have leverage, including via its desire for a full lifting of restrictions on the transfer of lethal arms sales, which we have also linked to human rights progress.

It’s hard to see how the failure of TPA would advance any of these goals. The Vietnamese understand our political process and our calendar. They know that approval of a trade pact is less likely in the United States next year. If Congress closes the door to an agreement now, the Vietnamese government will turn its focus to internal political consolidation — with a Communist Party leadership contest coming up in 2016 — rather than on what it will take to improve its relationship with the United States. In this scenario, there would be zero chance of seeing independent unions legalized in Vietnam, less support for the legal reforms we are seeking, and a greater likelihood of a political crackdown. How would this leave us better positioned to gain human rights progress in Vietnam in the next few years?

Members of Congress concerned about human rights in Vietnam are right to maintain a healthy skepticism about its government’s intentions. Congress should keep demanding more progress. But members should also recognize the importance of TPA in sustaining a process that facilitates securing more progress. TPP is not a leap of faith; it is an instrument of leverage. It has already empowered those in Vietnam seeking a more open society, and it enables us to help them as well.

Tom Malinowski is assistant secretary of state for democracy, human rights and labor.

Tom Malinowski,
Trợ lý Ngoại trưởng Hoa Kỳ
Người dịch: Trần Văn Minh
Theo Ba Sàm
Nguyên Tác: TPP Will Help Workers In Vietnam Pursue Their Rights, Tom Malinowski | Politico Magazine

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Post Bottom Ad