
Cách giải thích của Bộ trưởng hoặc là thể hiện sự hạn chế trong tư duy thực tiễn; hoặc là cố tình lừa bịp dư luận một cách thô thiển. Một lao động nông nghiệp nông thôn trong điều kiện bình thường có thể đảm nhận được ba sào ruộng Bắc bộ, trong điều kiện thâm canh tăng vụ. Nếu một gia đình có bốn lao động chẳng hạn thì phải có đến một mẫu hai sào ruộng mới đảm bảo công ăn việc làm. Trong thực tế hiện nay ở vùng đồng bằng Bắc bộ mỗi hộ gia đình bình quân chỉ có từ ba đến bốn sào, ở Miền núi có từ năm đến sáu sào. Như vậy chỉ đủ để hai lao động xoay sở công việc đồng áng là đủ, số còn lại là dư thừa.
Nhìn toàn cảnh của đất nước chúng ta thấy hàng trăm nghìn ha rừng tự nhiên đã bị tàn phá và đang tiếp tục tàn phá số còn lại; hàng vạn lao động đang khai thác trái phép các tài nguyên khoáng sản mà điển hình là vàng, than đá, các loại quặng đang làm nhức nhối các nhà quản lý; hàng trăm ngàn lao động Việt Nam đang nguyện vọng xuất khẩu lao động mơ ước có sự đổi đời. Một ngày làm việc bình thường ở các đô thị, cảnh từng tốp thanh niên tụm năm, tụm bảy la cà các quán xá, rong ruổi trên các đường phố bày mưu tính kế làm những việc thiếu lương thiện đang làm mất trật tự an ninh; cảnh từng tốp thanh niên, những người đang trong độ tuổi lao động đang hoạt động náo nhiệt cò mồi, phe vé, chèn ép khách, móc túi ở các nhà ga, bến xe, bến tàu, các điểm du lich trên cả nước đang diễn ra ngày càng tràn lan; cảnh từng tốp người hành nghề xe ôm chầu trực ở các tụ điểm dân cư, các chợ, siêu thị… để kiếm kế sinh nhai. Đó là những hình ảnh sống động cho thấy nạn thất nghiệp ở xã hội Việt Nam đang trầm trọng đến mức nào? Ấy vậy mà đại diện Chính phủ công bố với thế giới rằng tỷ lệ thất nghiệp Việt Nam thấp nhất thế giới. Một con số làm nực cười, cười đến giàn giụa nước mắt.
Là một nước nông nghiệp lạc hậu, nông dân chiếm trên 70% so với dân số cả nước, số người thất nghiệp ở nông thôn là rất lớn. Giới chức lãnh đạo Việt Nam chỉ tập trung thống kê số lao động thất nghiệp ở đô thị, ở ven đô, các sinh viên, học sinh ra trường không có việc làm và thế là có được số liệu thật lý tưởng để chứng minh sự lãnh đạo tài tình của Đảng. Số thất nghiệp ở nông thôn họ cố tình làm ngơ cho qua, không đưa vào diện thất nghiệp bởi vì số này ít tác động đến xã hội. Mặt khác họ là những người thấp cổ bé họng nên nhà cầm quyền Việt Nam dễ dàng bỏ qua. Họ cho rằng những người mò cua bắt ốc, lên rừng kiếm vác củi, đốn được thanh gỗ để bán hoặc trao đổi đó cũng là đã có công ăn việc làm.
Ở Việt Nam, bệnh thành tích đã trở thành thâm căn cố đế. Báo cáo láo là phương tiện để lập nên thành tích, là bí quyết cho việc thăng tiến của nhiều người trong giới lãnh đạo Cộng sản Việt Nam ở mọi cấp. Không ít người làm việc yếu kém nhưng nhờ vào thói bịa đặt thành tích nên con đường thăng tiến cũng chẳng kém ai. Chính vì vậy bệnh thành tích nó vẫn tồn tại thậm trí đang có chiều hướng phát triển trong lòng chế độ xã hội Việt Nam. Công bố tỷ lệ thất nghiệp chỉ còn 1,84% ở Việt Nam là thể hiện hoặc là sự yếu kém trong tư duy, tầm nhìn thiển cận, sự hạn chế về năng lực của các nhà quản lý, hoạch định chính sách; hoặc là thể hiện sự lừa bịp, vô trách nhiệm với xã hội, coi thường dư luận. Việc làm này cần phải lên án và chấm dứt.
Vi Đức Hồi,
Theo VNTB
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét